gia tri cua dau kho

Verse 1: Anh sẽ chờ em. Dù biển xanh kia có cạn khô. Dù qua thêm bao kiếp. Anh vẫn sẽ chờ. Nhân thế khổ đau. Tìm hoài sao không thấy nhau. Người thương chẳng thương mình. Còn người không thương cứ theo ta cả một đời. Theo quan điểm của ông Biden, Ả rập Saudi không chỉ là nguồn cung dầu mỏ, mà là một quốc gia nhiều rắc rối ở khu vực Trung Đông. Ông Biden thường chỉ trích chính phủ nước này về vấn đề nhân quyền hay quyết định tham gia trong cuộc nội chiến ở Yemen. Ông Biden từng gọi Ả rập Saudi là một quốc gia "không có luật lệ". Gãi hoặc ngứa da đầu của bạn có thể giúp bạn cảm thấy tốt hơn, hoặc nó có thể gây đau. Các triệu chứng có thể đi kèm với ngứa da đầu bao gồm: Hói đầu Da khô Da nhạy cảm Sốt nhẹ Vết loét đầy mủ Đỏ Vảy hoặc mảng trên da đầu Sưng da đầu Vết loét trên da đầu Khi nào bạn nên tìm kiếm sự giúp đỡ y tế? Một số nguyên nhân gây ngứa da đầu cần điều trị y tế. Trước ánh nhìn khinh miệt của chàng. Vân Phiên Phiên không biết trốn đi đâu, mặt nóng như lửa đốt. Cô vô cùng đau lòng, và cả xấu hổ nhục nhã nữa, chỉ muốn rúc người vào trong chăn. Nhưng trước ánh mắt chăm chú của chàng, cô còn chẳng dám động cựa. Cô ôm chăn Cửa nhựa giá rẻ chuyên dùng cho cửa nhựa nhà vệ sinh của các công trình như nhà trọ nhà xưởng các công trình đòi hỏi tiệt kiêm chi phí giá thành giá cả hợp lý, chất lượng tốt, mang tính thẩm mỹ cao. Lh 0986117400 Frau Sucht Mann Zum Heiraten In Berlin. Giá trị hàng tồn kho đầu kì là gì? Đặc điểm của giá trị hàn tồn kho đầu kì? Các lưu ý của giá trị hàn tồn kho đầu kì?Nếu các cá nhân bắt đầu một quý với lượng hàng tồn kho nhiều hơn so với khi bắt đầu quý trước, đó là điều tốt hay điều xấu? Nó có thể có nghĩa là cá nhân này đã tích trữ để chuẩn bị cho một đợt giảm giá lớn hoặc nhu cầu tăng cao. Hoặc, đó là một dấu hiệu cho thấy chủ thể có nhiều khoảng không quảng cáo hơn mức bạn có thể bán. Nếu chủ thể bắt đầu với lượng hàng tồn kho ít hơn giai đoạn trước, điều đó có nghĩa là chủ thể đó đã bán được rất nhiều hàng – xin chúc mừng! Hoặc, đó là dấu hiệu cho thấy chủ thể đang gặp phải các vấn đề tại một số liên kết trong chuỗi cung ứng bán lẻ của mình và không có đủ hàng dự trữ. Biến động hàng tồn kho xảy ra vì những lý do khác nhau và là điều hết sức bình thường. Đó là lý do tại sao việc tính toán giá trị hàng tồn kho đầu kì của chủ thể rất quan trọng đối với sự ổn định tài chính, dự báo nhu cầu, tính toán giá trị hàng tồn kho đầu kì, cập nhật bảng cân đối của chủ thể và hơn thế nữa. Trong tiếng anh thì giá trị hàng tồn kho đầu kì được biết đến với tên gọi đó là Beginning Inventory. Giá trị hàng tồn kho đầu kì là giá trị sổ sách của hàng tồn kho của công ty khi bắt đầu kì kế toán, đồng thời cũng là giá trị của hàng tồn kho được thực hiện ở cuối kì kế toán trước. Giá trị hàng tồn kho đầu kì là tổng giá trị đô la của hàng tồn kho hiện tại của doanh nghiệp trong kho vào đầu kỳ kế toán. Khoảng không quảng cáo ban đầu bao gồm tất cả khoảng không quảng cáo do một doanh nghiệp nắm giữ có thể được bán để tạo doanh thu. Điều quan trọng cần lưu ý là hàng tồn kho đầu kỳ phải bằng số lượng hàng tồn kho cuối kỳ của kỳ kế toán trước. Vòng quay hàng tồn kho đo lường mức độ hiệu quả của một công ty trong việc luân chuyển hàng tồn kho về giá vốn hàng bán. Nó được tính bằng giá vốn hàng bán trong một thời kỳ chia cho hàng tồn kho trung bình. Nó cung cấp một tỷ lệ để hiểu sự di chuyển của hàng tồn kho và tần suất hàng tồn kho được thay thế trong một khoảng thời gian cụ thể. Tỷ lệ vòng quay hàng tồn kho càng cao thì hàng tồn kho được luân chuyển và sử dụng tốt hơn. Hàng tồn kho đầu kỳ là số lượng sản phẩm mà doanh nghiệp có trong kho vào thời điểm bắt đầu của một kỳ kế toán, chẳng hạn như một tháng hoặc một năm. Bởi vì mỗi kỳ kế toán kết nối với kỳ tiếp theo, hàng tồn kho đầu kỳ của một kỳ sẽ giống với hàng tồn kho cuối kỳ của kỳ trước. Đối với các doanh nghiệp bán lẻ, hàng tồn kho có nghĩa là các mặt hàng hiện đang có sẵn để bán như điện thoại di động hoặc xẻng xúc tuyết. Đối với các nhà sản xuất, hàng tồn kho bao gồm các mặt hàng đã hoàn thành, các mặt hàng đang xử lý, chẳng hạn như điện thoại di động được lắp ráp một phần và các vật liệu đi thẳng vào một mặt hàng sẽ được bán, chẳng hạn như gỗ làm tay cầm xẻng. Số ngày tồn kho là một số liệu cũng có thể được gọi là số ngày bán hàng tồn kho. Nó xác định số ngày mà một công ty cần để chuyển hàng tồn kho thành doanh số bán hàng. Số ngày tồn kho càng thấp thì một công ty đang bán hàng tồn kho nhanh hơn và hiệu quả hơn. Ngày hàng tồn kho có thể được tính bằng cách sử dụng lượng hàng tồn kho trung bình trong một thời kỳ chia cho giá vốn hàng bán trong một thời kỳ, tất cả nhân với số ngày trong kỳ. 2. Đặc điểm của Giá trị hàng tồn kho đầu kì Từ khái niệm trên, có thể đưa ra các đặc điểm của giá trị hàng tồn kho đầu kì như sau Thứ nhất, cũng là đặc điểm đầu tiên đối với hàng tồn kho đầu kỳ ở đây được biết đến là những tài sản lưu động được biết đến với tên tiếng anh là Current asset. Đồng thời thì trong quá trình quản lý hàng tồn kho đầu kỳ ở đây được báo cáo trên bảng cân đối kế toán. Đo đó, trong quá trình hoạt động thì hàng tồn kho đầu kỳ được biết đến ở đây bao gồm hàng hóa có sẵn để bán và hàng hóa được sử dụng trong sản xuất. Hàng tồn kho, ở đây có thể là một tài sản quan trọng trong bảng cân đối kế toán vì nó tạo thành nền tảng cho các hoạt động và mục tiêu của doanh nghiệp. Hàng tồn kho cũng có thể được sử dụng làm tài sản thế chấp để vay tín dụng. Thứ hai, đối với giá trị hàng tồn kho đầu kì được xác định ở đây chính là giá trị sổ sách của hàng tồn kho vào đầu kì kế toán. Giá trị hàng tồn kho đầu kì được chuyển tiếp như là giá trị của hàng tồn kho kết thúc trong giai đoạn cuối kì kế toán trước. Trong đó thì đối với những mặt hàng là hàng tồn kho có thể được định giá bằng một trong bốn phương pháp phương pháp FIFO; phương pháp LIFO; phương pháp HIFO và cuối cũng là phương pháp chi phí bình quân gia quyền. Thứ ba, vấn đề kế toán hàng tồn kho được xác định bởi các tiêu chuẩn bắt buộc mà một doanh nghiệp phải sử dụng. Hiểu theo một cách đơn giản nhất tì đối với việc mà các công ty phải chọn và giữ một phương pháp kế toán hàng tồn kho phù hợp nhất với doanh nghiệp của họ. Đồng thời thì hoạt động quản lí hàng tồn kho của các chủ thể theo chi phí và theo từng đơn vị là rất quan trọng đối với hiệu quả hoạt động của công ty. Người quản lí hàng tồn kho có trách nhiệm duy trì hồ sơ chi phí hàng tồn kho, giám sát sự di chuyển của hàng tồn kho, quản lí hoạt động hàng tồn kho, đảm bảo hàng tồn kho không bị trộm và quản lí các đơn vị hàng tồn kho còn lại. Thứ tư, đặc điểm về người quản lí hàng tồn kho thường có nhật kí thống kê hàng tồn kho hàng ngày, chịu trách nhiệm tính toán và báo cáo số liệu hàng tồn kho cho ban quản lí theo các khoảng thời gian cụ thể. Nhìn theo một cách tổng thể nhất, đầy đủ nhất thì có một số số liệu và tỉ lệ quan trọng trong phân tích tài chính bao gồm hàng tồn kho và đo lường sự hiệu quả của hàng tồn kho. Thứ năm, bất kỳ thay đổi nào đối với hàng tồn kho đầu kỳ so với kỳ trước thường báo hiệu sự thay đổi trong hoạt động kinh doanh. Ví dụ giảm hàng tồn kho đầu kỳ có thể là kết quả của việc tăng doanh số bán hàng trong kỳ hoặc có thể do vấn đề trong chuỗi cung ứng hoặc quy trình quản lý hàng tồn kho. Hàng tồn kho đầu kỳ tăng lên có thể là do doanh nghiệp tăng lượng hàng dự trữ trước một thời kỳ bận rộn hoặc nó có thể báo hiệu xu hướng giảm doanh số bán hàng. Như với tất cả các kế toán kinh doanh, kiểm kê bắt đầu là một cách tốt để hiểu rõ hơn về xu hướng bán hàng và hoạt động của một doanh nghiệp và thực hiện các cải tiến đối với mô hình kinh doanh dựa trên dữ liệu có sẵn. 3. Lưu ý đối với Giá trị hàng tồn kho đầu kì Đối với những giá trị của hàng tồn kho đầu kỳ thì các chủ thể có hàng tồn kho đầu kỳ thì cần phải lưu ý một số vấn đề liên quan đến hàng tồn kho đầu kỳ và giá trịn của nó như sau Do đó, đối với những loại mặt hàng tồn kho được xác định ở đây là cơ sở cho các tính toán giá vốn hàng bán được viết tắt ở đây là COGS, giá vốn hàng bán được của hàng tồn kho đầu kỳ tạo thành tổng chi phí mà một công ty phải chịu trên mỗi đơn vị hàng hóa. Đồng thời thì các công ty tìm cách làm sao để chi phí bán hàng thấp nhất và giá bán tối ưu cao nhất để tạo ra lợi nhuận lớn nhất trên mỗi đơn vị. Như vậy, lợi nhuận gộp và giá vốn hàng bán, đóng vai trò là điểm khởi đầu cho số liệu hàng tồn kho đầu kỳ hay còn được nói chung nhất đó là giá trị hàng tồn kho đầu kỳ. Giá vốn hàng bán = Giá trị hàng tồn kho đầu kì + Giá trị hàng tồn kho trong kì – Giá trị hàng tồn kho cuối kì Trong phương trình này, giá trị hàng tồn kho đầu kì và cuối kì giúp công ty xác định giá vốn hàng bán trong một thời gian cụ thể. Điều này cũng phù hợp với kế toán dồn tích, đòi hỏi cả doanh thu và chi phí phải được ghi nhận tại thời điểm bán. Khoảng không quảng cáo ban đầu cũng được sử dụng để tính toán khoảng không quảng cáo trung bình, sau đó được sử dụng trong các phép đo hiệu suất. Khoảng không quảng cáo trung bình là kết quả của khoảng không quảng cáo đầu cộng với khoảng không quảng cáo kết thúc, chia cho hai. Hệ số vòng quay hàng tồn kho được biết đến với tên tiếng anh là Inventory turnover và thời gian thanh lí hàng tồn kho được biết đến với tên tiếng anh là Inventory days là hai trong số các tỉ lệ trong bảng cân đối kế toán quan trọng nhất liên quan đến hàng tồn kho. Niệm Phật » Thuyết Pháp » Giá trị của khổ đaubởi Thích Phước Tiến07/01/202012/11/20211 bình luậnPháp thoại Giá trị của khổ đau do Thầy Thích Phước Tiến giảng tại chùa Địa Tạng Canada ngày 10-11-2019 - 7 bình chọntrở lạiTâm làm chủ các pháptiếp theoNhân duyên vợ chồng, cha mẹ và con cáiTagKhổ đauPhật Pháp Ứng DụngThích Phước Tiến1 bình luận trong “Giá trị của khổ đau” Bùi Vũ Long 08/01/2020 vào lúc 0915 Trả lờiNAM MÔ THẬP PHƯƠNG THƯỜNG TRỤ TAM BẢO Nguyện đem công đức này Hướng về khắp tất cả Đệ tử và chúng sanh Đều trọn thành Phật lời Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *Tên * Email * Trang web Bình luận * Theo dõi khi có trả lời mới Cũng như tình yêu, có lẽ chẳng ai định nghĩa được “đau khổ là gì” một cách chính xác và thỏa mãn nhất, vì đau khổ đa dạng lắm. Thiết tưởng có thể hiểu đơn giản theo phương trình Đau khổ = Ưu sầu + Nước mắt. Tất nhiên phải “trừ” loại nước mắt vui mừng, dù hai loại nước mắt đều có vị mặn. Người ta dễ dàng lấy vạt áo lau khô những “giọt mặn” rỉ ra từ đôi mắt, nhưng rất khó xóa “vết mặn” khỏi trái tim mình. Thật vậy, sướng hay khổ còn do mỗi người có khái niệm riêng. Có những triết lý dễ hiểu, có những triết lý khó hiểu, thậm chí là không thể hiểu Triết lý Thập Giá. Đó cũng là loại triết lý của sự đau khổ. Chẳng ai thích đau khổ, nhưng đau khổ vẫn luôn có giá trị tích cực mà chúng ta phải cố gắng hiểu suốt cả đời. Đại văn hào Victor Hugo nhận xét “Đau khổ cũng như hoa quả. Chúa không khiến nó mọc lên trên những cành quá yếu ớt để chịu nổi nó”. Còn Elbert Hubbard nói “Nếu bạn đau khổ, hãy cảm ơn trời! Vì đó là dấu hiệu chắc chắn cho thấy bạn đang sống”. Chính đau khổ lại khiến người ta nên khôn, lạ thật! Những con người đẹp nhất là những người từng bị đánh bại, từng đau khổ, từng tranh đấu, từng mất mát, và họ đã tìm được con đường ra khỏi vực sâu. Những con người này có lòng cảm kích, sự nhạy cảm và thấu hiểu đối với cuộc đời, chính cuộc đời đã làm họ tràn đầy sự cảm thông, sự dịu dàng và quan tâm yêu thương sâu sắc. Như vậy, “người đẹp” không thể tự nhiên mà có. Triết lý đau khổ thật kỳ diệu. Hung tin dồn dập, nhưng ông Gióp vẫn bình tĩnh. Ông trỗi dậy, xé áo mình ra, cạo đầu, sấp mình xuống đất, sụp lạy và cầu nguyện “Thân trần truồng sinh từ lòng mẹ, con sẽ trở về đó cũng trần truồng. Đức Chúa đã ban cho, Đức Chúa lại lấy đi xin chúc tụng danh Đức Chúa!” G 121. Dù đau khổ cùng cực, nhưng “ông Gióp không hề phạm tội cũng không buông lời trách móc phạm đến Thiên Chúa” G 122. Hiểu được như vậy thì cuộc đời sẽ thanh thản. Người đời có câu “Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn le lói suốt trăm năm”. Đó là cách “tự an ủi” của người đời. Nhưng chúng ta cũng có thể hiểu theo góc độ nào đó về Chúa-Giêsu-làm-người. Cuộc đời Ngài đầy đau khổ ê chề, thế nhưng Ngài vẫn có được khoảnh khắc huy hoàng là được thiên hạ tung hô lúc Ngài cưỡi trên lưng lừa khi vào Thành Giêrusalem. Phụng vụ Lời Chúa hôm nay được Giáo hội sử dụng là bài ca thứ ba trong các “Bài Ca Của Người Tôi Trung”, ngắn gọn mà ý nghĩa “Đức Chúa là Chúa Thượng đã cho tôi nói năng như một người môn đệ, để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức. Sáng sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi để tôi lắng tai nghe như một người môn đệ. Đức Chúa là Chúa Thượng đã mở tai tôi, còn tôi, tôi không cưỡng lại, cũng chẳng tháo lui” Is 504-5. Thật là không dễ mà vẫn giữ lòng trung tín ngay trong lúc đau khổ như vậy! Đau khổ không làm người ta yếu đuối mà lại như loại “nước tăng lực” làm tăng sức chịu đựng “Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn, giơ má cho người ta giật râu. Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ. Có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi, vì thế, tôi đã không hổ thẹn, vì thế, tôi trơ mặt ra như đá. Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng” Is 506-7. Thật là kỳ diệu, những người không có niềm tin Kitô giáo chắc chắn không thể hiểu được, và sẽ cho những người chịu đau khổ là những người điên khùng. Tác giả Thánh Vịnh than thở “Thân sâu bọ chứ người đâu phải, con bị đời mắng chửi dể duôi, thấy con ai cũng chê cười, lắc đầu bĩu mỏ buông lời mỉa mai “Nó cậy Chúa, mặc Người cứu nó! Người có thương, giải gỡ đi nào!” Tv 227-9. Thách thứ quá lớn, khoảng cô đơn quá rộng, nỗi nhục nhã ê chề! Đúng là “phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí”. Không khác quy luật muôn thuở, giống như định mệnh vậy. Đau khổ này chồng lên đau khổ khác “Quanh con bầy chó đã bao chặt rồi. Bọn ác đó trong ngoài vây bủa, chúng đâm con thủng cả chân tay, xương con đếm được vắn dài; chúng đưa cặp mắt cứ hoài ngó xem. Áo mặc ngoài chúng đem chia chác, còn áo trong cũng bắt thăm luôn. Chúa là sức mạnh con nương, cứu mau, lạy Chúa, xin đừng đứng xa Tv 2217-20. Không còn gì để mất nữa, khốn khổ tột cùng, lo sợ run cả người, nguyện cầu không ngừng, thế nhưng vẫn chẳng nghe động tĩnh gì! Dù có thế nào thì vẫn một lòng tín thác, vẫn xưng tụng Thiên Chúa, vì đó là mục đích sống “Con nguyện sẽ loan truyền danh Chúa cho anh em tất cả được hay, và trong đại hội dân Ngài, con xin dâng tiến một bài tán dương. Hỡi những ai kính sợ Đức Chúa, hãy ca tụng Người đi! Hỡi toàn thể giống nòi Gia-cóp, nào hãy tôn vinh Người! Dòng dõi Ít-ra-en tất cả, nào một dạ khiếp oai!” Tv 2223-24. Cầu nguyện là lương thực nuôi dưỡng đời sống tâm linh. Cầu nguyện mà không nghe động tĩnh gì, đó là dấu chỉ chắc chắn rằng Chúa đang xót thương. Lại thêm một điều kỳ diệu. Muốn hiểu được triết lý này, đòi hỏi phải có niềm tin Kitô giáo. Với người ngoài Kitô giáo hoặc vô thần, họ cho đó là “bùa mê, thuốc lú”, ai tin như vậy đều bị họ coi là dại dột, là dốt nát, là ngu xuẩn hoặc điên rồ. Thánh Phaolô phân tích “Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế” Pl 26-7. Chúa Giêsu không chỉ tự nguyện như vậy, mà còn hơn thế nữa “Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự” Pl 28. Đúng là mầu nhiệm, do đó mà khó hiểu thật. Nhưng chỉ là “khó hiểu” chứ không phải là “không thể hiểu”. Tình yêu nào cũng cần “chất” đau khổ, có đau khổ mới chứng tỏ tình yêu chân chính. Đại văn hào Victor Hugo nói “Ai khổ vì yêu, hãy yêu hơn nữa; chết vì yêu là sống trong tình yêu”. Chết mà là sống. Lạ thật, người đời mà còn nhận định được như vậy đấy! Đau khổ có giá trị nhất định và rất độc đáo. Gian nan là nhịp cầu dẫn tới thành công, đau khổ là nhịp cầu dẫn tới vinh quang. Cũng vậy, sự chết là con đường dẫn tới sự sống, là cửa ngõ bước vào cõi trường sinh. Thánh Phaolô kết luận “Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giêsu, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ; và để tôn vinh Thiên Chúa Cha, mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng “Đức Giêsu Kitô là Chúa” Pl 29-11. Chúa Giêsu hiển hách vào Thành Giêrusalem là đi vào cõi đau khổ, nhưng từ “biên giới” đầy gian khổ là Vườn Dầu, từ đó lại tiếp tục dẫn tới “cửa ải” sự chết là Can-vê. Nhưng từ nơi Can-vê “chết chóc” ấy lại dẫn tới cửa sự sống là Nước Trời. Một bản đồ lòng vòng như mê cung nhưng lại thú vị và hấp dẫn, có bao người khao khát sử dụng loại bản đồ này, có nhiều người đã đạt được mục đích sống đó Các thánh nhân, đặc biệt là các vị tử đạo. Chuyện gì đến sẽ đến, dù vui hay buồn, dù tốt hay xấu. Đó là điều tất yếu của cuộc sống. Bài thương khó hôm nay là một bộ phim buồn khiến lòng người trĩu nặng… Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, một người trong Nhóm Mười Hai, đành lòng bán Thầy mình để lấy một số tiền. Từ lúc đó, gã cố tìm dịp thuận tiện để nộp Thầy mình. Vật chất và tiền bạc có ma lực cực mạnh khiến người ta mù quáng, không còn đủ lý trí sáng suốt để phân biệt đâu là phải hay trái. Ma lực đó rất khó cưỡng lại! Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giêsu xem Ngài muốn họ dọn Tiệc Vượt Qua ở đâu. Ngài dặn dò họ kỹ lưỡng từng chi tiết. Chiều đến, Đức Giêsu vào bàn tiệc với mười hai môn đệ. Đang tiệc vui, bỗng dưng Ngài bảo có người sẽ nộp Ngài. Các môn đệ tá hỏa tam tinh và rầu thúi ruột, họ hỏi nhỏ nhau xem ai là thủ phạm. Chẳng ai biết. Ngài nói “Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy. Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người thà nó đừng sinh ra thì hơn!” Mt 2623-24. Giu-đa nhột gáy, nhưng vẫn giả nai “Thầy ơi, chẳng lẽ con sao?”. Ngài xác nhận là đúng! Cũng trong bữa ăn đó, Đức Giêsu cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho môn đệ và nói “Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy” Mt 2626. Rồi Người cầm lấy chén, dâng lời tạ ơn, trao cho môn đệ và nói “Tất cả anh em hãy uống chén này, vì đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra cho muôn người được tha tội” Mt 2627-28. Đây là lúc thật linh thiêng và xúc động, nhưng lại có nỗi buồn khi Ngài bảo “Từ nay, Thầy không còn uống thứ sản phẩm này của cây nho, cho đến ngày Thầy cùng anh em uống thứ rượu mới trong Nước của Cha Thầy” Mt 2629. Sau khi hát thánh vịnh xong, Thầy trò cùng ra núi Ô-liu. Bấy giờ Đức Giêsu nói với các ông về nhiều điều cần thiết, vừa cảnh báo vừa trăn trối. Nghe Thầy nói đích danh mình là sẽ chối Thầy ba lần. Ông Phêrô nói chắc “Dầu có phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy” Mt 2635. Tất cả các môn đệ cũng đều nói như vậy. Nhưng rồi… điều gì đến vẫn cứ đến! Vào vùng đất Ghết-sê-ma-ni, Ngài bảo mọi người ở lại, chỉ dẫn theo Phêrô và hai người con ông Dê-bê-đê đi theo. Ngài bắt đầu cảm thấy buồn rầu xao xuyến cực độ nên phải thốt lên “Tâm hồn Thầy buồn đến chết được. Anh em ở lại đây mà canh thức với Thầy” Mt 2638. Ngài đi xa hơn một chút, sấp mặt xuống, cầu nguyện “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi phải uống chén này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha” Mt 2639. Nhân tính thật yếu đuối, nhưng Ngài vẫn quyết tuân phục Ý Cha cho đến cùng. Ngài trở lại chỗ ba đệ tử ruột, ôi thôi, họ lăn ra ngủ khò. Ngài nói với Phêrô “Thế ra anh em không thể canh thức nổi với Thầy một giờ sao? Anh em hãy canh thức và cầu nguyện, để khỏi lâm vào cơn cám dỗ. Vì tinh thần thì hăng say, nhưng thể xác lại yếu hèn” Mt 2640-41. Phêrô còn ngái ngủ, chỉ biết gãi đầu thôi. Rồi Ngài lại đi cầu nguyện lần thứ hai “Lạy Cha, nếu con cứ phải uống chén này mà không sao tránh khỏi, thì xin vâng ý Cha” Mt 2642. Ngài quay lại, thấy các môn đệ vẫn đang ngon giấc, mắt họ nặng trĩu. Có lẽ họ thấm mệt vì có chút men và trời đã quá khuya. Ngài để mặc các ông ngủ mà đi cầu nguyện lần thứ ba, cũng với lời như trước. Rồi Ngài đến chỗ các môn đệ, đúng lúc kẻ nộp Ngài vừa tới! Giu-đa tỏ ra lịch sự đến chào và hôn Thầy, nhưng là để “chỉ điểm” cho những kẻ thủ ác bắt Thầy. Phêrô nóng gáy lấy gươm chém đứt tai Man-khô, đầy tớ của thầy thượng tế. Nhưng Chúa Giêsu chữa lành cho gã và bảo Phêrô cất gươm đi. Họ ập tới bắt trói Ngài. Thấy vậy, các môn đệ tá hỏa và bỏ của chạy lấy người, có kẻ mất dép, có kẻ tuột cả áo xống mà chạy tồng ngồng đi trốn. Nói thì mạnh lắm, cuối cùng cũng chỉ “lẻo mép”. Phàm nhân yếu đuối và nhát đảm quá! Họ bắt Đức Giêsu và điệu đến thượng tế Cai-pha. Phêrô đi theo xa xa, đến tận dinh thượng tế, rồi vào bên trong ngồi với bọn thuộc hạ, xem kết cuộc ra sao. Họ chất vấn Đức Giêsu đủ điều, nhưng Ngài vẫn im lặng. Vì có nói với họ thì cũng như nước đổ lá môn, nói với đầu gối còn hơn. Cuối cùng, vị thượng tế nói “Nhân danh Thiên Chúa hằng sống, tôi truyền cho ông phải nói cho chúng tôi biết ông có phải là Đấng Kitô Con Thiên Chúa không?” Mt 2663. Nghe chừng đạo đức lắm vì ông ta dám “nhân danh Chúa” mà tra xét. Lúc này Đức Giêsu mới lên tiếng “Chính ngài vừa nói. Hơn nữa, tôi nói cho các ông hay từ nay, các ông sẽ thấy Con Người ngự bên hữu Đấng Toàn Năng và ngự giá mây trời mà đến” Mt 2664. Như giọt nước làm tràn ly, vị thượng tế liền xé áo mình ra và bảo Đức Giêsu nói phạm thượng, rồi ông ta hỏi mọi người nghĩ sao, họ liền đồng thanh “Hắn đáng chết!”. Sau đó, kẻ thì khạc nhổ vào mặt và đấm đánh Ngài, kẻ lại tát Ngài, rồi họ nguyền rủa và lăng mạ Ngài đủ thứ. Và cũng vậy, chuyện gì sẽ đến cũng lại đến. Phêrô được Thầy báo trước, nhưng cũng không thể vượt qua chính mình. Thiên hạ thấy ông nên bàn tán xì xầm, ông sợ nên không dám nhận mình là người quen với Đức Giêsu, và còn thề độc là không hề quen với người đang bị hành hạ bên trong kia. Và rồi có tiếng gà gáy, ông sực nhớ lời Đức Giêsu đã nói “Gà chưa kịp gáy thì anh đã chối Thầy ba lần”. Ông ra ngoài, khóc lóc thảm thiết. Chắc hẳn từ đó, ông rất sợ tiếng gà gáy sáng, nhưng ông cũng phải cảm ơn tiếng gà gáy đó. Vào mỗi dịp lễ lớn, tổng trấn có lệ phóng thích cho dân chúng một người tù, tuỳ ý dân. Khi ấy có một người tù khét tiếng tên là Ba-ra-ba. Người ta đồng ý thả Ba-ra-ba và cương quyết giết Đức Giêsu. Phi-la-tô thừa biết chỉ vì ghen tị mà họ nộp Ngài, thế nhưng vì địa vị chức tước mà ông làm ngơ với công lý, vợ ông bảo đừng nhúng tay vào vụ xử vụ này, ông đi rửa tay để chứng tỏ mình vô can. Nhưng đó chỉ là giả hình, hèn nhát! Thật vậy, chính Phi-la-tô đem Đức Giêsu vào trong dinh và tập trung cả cơ đội quanh Ngài. Chúng lột áo Ngài ra, khoác cho Ngài tấm áo choàng đỏ, rồi kết một vòng gai làm vương miện đặt lên đầu Người, và trao vào tay mặt Ngài một cây sậy. Chúng quỳ gối trước mặt Người mà nhạo báng, chúng khạc nhổ vào Ngài và lấy cây sậy mà đập vào đầu Ngài. Chế giễu chán, chúng lột áo choàng ra, cho Ngài mặc áo lại như trước, rồi điệu Người đi đóng đinh vào thập giá. Trên đường, chúng gặp một người Ky-rê-nê tên là Si-môn, chúng bắt ông vác thập giá của Ngài, vì thấy Ngài yếu sức, sợ không đến nơi hành hình. Những người nói mạnh hứa chắc đâu cả rồi? Những người tín cẩn của Đức Giêsu đâu cả rồi? Những người được Đức Giêsu chữa lành đâu cả rồi? Những người được Đức Giêsu cho ăn no nê đâu cả rồi? Sao chỉ có mình ông Si-môn ngoại giáo vác đỡ Thập Giá cho Ngài? Đời là thế ư? Khi đến Gôn-gô-tha, nghĩa là Đồi Sọ, chúng cho Ngài uống rượu pha mật đắng, nhưng Ngài chỉ nếm một chút mà không chịu uống. Đóng đinh Ngài vào thập giá xong, chúng đem áo Ngài ra bắt thăm mà chia nhau, rồi ngồi đó mà canh giữ Ngài. Cùng bị đóng đinh với Ngài là hai tên cướp, một tên bên phải, một tên bên trái. Kẻ qua người lại đều nhục mạ và thách thức Ngài. Các thượng tế, kinh sư và kỳ mục cũng chế giễu Ngài vì họ tưởng mình đã hành động đúng và hả hê chiến thắng! Thậm chí một tên cướp cùng bị đóng đinh với Ngài cũng không tiếc lời sỉ vả và thách thức Ngài. Bỗng dưng bóng tối bao phủ cả mặt đất từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín 12 giờ trưa tới 3 giờ chiều. Vào giờ thứ chín, trong nỗi cô đơn quá lớn, Đức Giêsu kêu lớn tiếng “Ê-li, Ê-li, lê-ma xa-bác-tha-ni – lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?” Mt 2746. Người ta cứ tưởng Ngài gọi ông Ê-li-a, rồi một người trong bọn chạy đi lấy miếng bọt biển, thấm đầy giấm, buộc vào đầu cây sậy và đưa lên cho Ngài uống. Rồi Đức Giêsu lại kêu một tiếng lớn, rồi trút linh hồn! Ngay lúc đó, bức màn trướng trong Đền Thờ xé ra làm hai từ trên xuống dưới, đất rung đá vỡ, mồ mả bật tung, xác của nhiều vị thánh đã an nghỉ được trỗi dậy. Thấy động đất và các sự lạ, viên đại đội trưởng và những người cùng ông canh giữ Đức Giêsu đều rất đỗi sợ hãi và phải thú nhận “Quả thật ông này là Con Thiên Chúa” Mt 2754. Ít ra cũng là thế, muộn cũng còn hơn không. Sự thật mãi là sự thật, dù người ta cố ý bóp méo thế nào thì cũng không thể. Thắng và Thua đều cùng vần T. Sự đời lạ lắm, có những khi cứ tưởng Thắng mà hóa Thua, nhưng có khi thấy Thua mà lại là Thắng. Và chuyện gì sẽ đến cũng lại đến! Ước gì mỗi chúng ta đều như những chiếc lá luôn xanh biếc đức tin, luôn khiêm nhường đón Đức Kitô trong mọi hoàn cảnh, trong lúc vui đã đành, trong lúc buồn mới thực sự có giá trị. Lạy Thiên Chúa toàn năng, xin ban Thánh Linh để chúng con có thể hiểu được giá trị của đau khổ, hiểu được triết lý của Thập Giá, nhờ đó chúng con đủ sức bước theo Ngài đi xuyên qua đau khổ. Xin giúp chúng con can đảm cùng chết với Đức Kitô để xứng đáng được phục sinh vinh quang với Ngài. Chúng con cầu xin nhân Danh Thánh Tử Giêsu Kitô, Thiên Chúa Cứu Độ của chúng con. Amen. TRẦM THIÊN THU Trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta, lâu lâu chúng ta bị cảm sốt, đôi khi chúng ta bị nóng lạnh trong người, có khi thì lại bị cấp trên la mắng, có lúc lại bị nhức đầu hay bị bệnh trong người… tất cả những điều này đều làm cho con người chúng ta cảm thấy như đau khổ, không vui, và nhiều lúc cảm thấy như thất vọng. Những điều này chắc chắc không ai trong chúng ta không gặp trong đời. Lẽ tự nhiên mà nói, tất cả những điều này đều là những đau khổ về thể xác hoặc tinh thần và hầu như trong tất cả chúng ta, chẳng có ai mong muốn đón nhận cả. Tuy nhiên, bài viết này muốn chia sẻ cho các bạn về giá trị và ý nghĩa cao đẹp của những đau khổ này giúp chúng ta được bước trên con đường tiến về nước Trời. Trước hết tôi xin định nghĩa thế nào là đau khổ. Đau khổ là tất cả những gì xẩy ra ngoài ý muốn của mình, thậm chí có thể đi ngược lại với ý muốn của mình, khiến chúng ta cảm thấy không vui, hoặc đau buồn về tinh thần hoặc thể xác. Câu hỏi đặt ra ở đây là tại sao đau khổ lại đến với mình? Theo cái nhìn của Phật Giáo, “Đời là bể khổ”. Như vậy, ai sống trong đời này đều sống trong đau khổ, không còn gì phải thắc mắc, và chẳng chạy đâu cho thoát. Đối với Đạo Công giáo thì không xem đời là bể khổ. Đau khổ là do tội lỗi của con người gây ra. Đạo Công giáo cũng không dạy chúng ta chạy trốn khỏi đau khổ. Chúa Giê-su dạy và làm gương cho chúng ta rằng muốn đến vinh quang thì phải đi qua đau khổ, và phải đón nhận đau khổ bằng cả tâm hồn và thể xác. Nói cách khác, chân lý của đạo công giáo xem “Đau khổ là Vinh quang”. Và Chúa Giê-su đã minh chứng rất tuyệt vời về điều nay với các chết của Ngài trên Thánh Giá. Vậy làm thế nào để biến đau khổ có giá trị và ý nghĩa? Con người đã phạm tội, súc phạm đến Thiên Chúa, nêu đau khổ đã đến với con người. Bản chất của đau khổ chỉ là hậu quả của tội lỗi mà con người gây ra. Tuy nhiên, vì quá yêu thương con người, Thiên Chúa đã sai con một của mình là Chúa Giê-su Ki-tô xuống trần gian để chịu đau khổ, để gánh lấy hậu quả của tội lỗi mà con người gây ra, và để cứu rỗi con người thoát khỏi cảnh đau khổ đời đời. Điều này có nghĩa rằng khi Chúa Giê-su chịu đau khổ, Ngài dâng đau khổ của Ngài cho Chúa Cha để cứu rỗi tất cả chúng ta. Và sự đau khổ của Ngài đã mang một ý nghĩa vĩ đại vì Ngài chấp nhận đau khổ để đưa các người tội lỗi biết ăn ăn hoán cải quay về với Thiên Chúa. Nhìn vào mẫu gương của Chúa Giê-su chúng ta cũng có thể học theo là biến các đau khổ hằng ngày của mình trở nên có giá trị và mang ý nghĩa to lớn góp phần vào việc dẫn đưa nhiều người tội lỗi biết ăn ăn hoán cải quay về với Thiên Chúa. Như vậy, mỗi khi chúng ta bị cảm cúm, bị sốt nóng lạnh, hay bị thương trong thể xác, hoặc bị cấp trên la mắng trong công việc hằng ngày… chúng ta đều có thể dâng lên cho Chúa Giê-su, kết hợp với sự đau khổ của Ngài trong cuộc khổ nạn để dẫn đưa nhiều người tội lỗi biết ăn năn hoán cải quay về với Thiên Chúa, và đưa nhiều linh hồn nơi lửa luyện tội được về với Ngài. Lạy Chúa Giê-su, chúng con xin dâng cho Ngài tất cả những đau khổ về thể xác hoặc/và tinh thần mà chúng con đã và đang gặp phải từ khi lọt lòng mẹ đến nay. Xin cho những đau khổ của chúng con được kết hợp với sự đau khổ của Chúa trong cuộc khổ nạn để tôn vinh danh thánh Chúa, và đưa nhiều người tội lỗi biết nhận ra các sai trái của mình để ăn năn hoán cải quay về cùng Thiên Chúa là Cha chúng con. Và xin Ngài cũng đưa các linh hồn nơi lửa luyện tội về trời hưởng Thánh Nhan Ngài. Amen. Từ thâm tâm, ai cũng muốn hạnh phúc cho mình nhưng rút cục lại cứ tự làm khổ mình. Tại sao thế ? Câu hỏi này nhất thiết cần có câu trả lời, nếu không con người cứ mãi trôi lăn trong khổ mà không biết. Đức Giê Su đã cho chúng ta biết về nguyên nhân của khổ và phương pháp để diệt trừ bằng một nghịch lý “ Ai muốn theo Ta thì hãy từ bỏ mình, vác thập tự giá mình hàng ngày mà theo. Vì hễ ai muốn cứu mạng sống mình thì phải mất. Còn ai vì cớ Ta mà mất mạng sống mình thì sẽ cứu được” Lc 9, 23 -24 . Qua lời Chúa đây cho thấy có hai thứ mạng sống. Một là mạng sống xác thân, hai là mạng sống thần linh. Phải vì Chúa, bỏ đi mạng sống xác thân thì mới cứu được mạng sống thần linh. Phàm phu ai cũng cho mạng sống xác thân là mình nên mới khổ. Lão Tử nói “ Ngô sở dĩ hữu đại hoạn giả, vị ngô hữu thân. Cập ngộ vô thân, ngô hữu hà hoạn ? Ta sở dĩ có nỗi khổ lớn vì ta có thân. Nhược bằng không thân thì ta đâu có khổ ?- ĐĐK chương 13 . Người ta không ai lại không có thân. Không có thân thì làm sao mà sống ? Thế nhưng cần phải hiểu…có thân ở đây chính là chấp lấy xác thân này là mình. Cũng vì chấp xác thân là mình thế nên con người mới nảy sinh lòng tham, nếu tham được thì càng tham mãi. Trái lại tham không được thì nổi lòng sân hận, ganh ghét đố kỵ….gây nên muôn vàn giống tội. Một khi đã chấp lấy xác thân làm mình thì ắt thấy nó là…thật có. Thế nhưng dưới con mắt tâm linh thì thân này chỉ là bào ảnh có đấy rồi liền mất đấy “ Sự sống của anh em là chi ? Chẳng qua như một thứ hơi nước, hiện ra một chốc một lát rồi lại tan mất” Gc 4, 14 . Mọi sự thế gian nói chung và mạng sống con người nói riêng chỉ là giả hợp do duyên hợp lại mà có. Thế nhưng bởi vô minh che lấp nên ai cũng cho nó là thật có để rồi khi nó tan hoại đi Chết thì tiếc nuối, đau khổ khôn nguôi. Cái lẽ sinh tử, tử sinh ở đời là một sự thật và chỉ khi nào nhận ra sự thật ấy, con người mới hết khổ.“ Chúa Giê Su phán với những người Do Thái đã tin Ngài rằng Nếu các ngươi cứ ở trong đạo Ta thì thật là môn đệ Ta, các ngươi sẽ nhận biết sự thật và sự thật sẽ giải thoát các ngươi” Ga 8, 31 -32 . Con đường sự thật mà Chúa muốn dẫn đưa chúng ta đi là con đường vượt qua sinh tử để vào cõi sống đời đời. Thế nhưng với hiện trạng của giáo hội hiện nay thì con đường siêu xuất thế gian ấy đã bị chối bỏ cùng với chủ trương Tục Hóa cũng gọi là Giải Thiêng De’sacralisation .Tôn giáo một khi đã bước vào Con Đường Giải Thiên thì đức tin đâu còn nghĩa lý gì nữa và đây chính là biểu hiện của Ngày Chúa đến đã gần“ Dẫu vậy khi Con Người đến há còn tìm được đức tin trên mặt đất này chăng ?” Lc 18, 8 . Mặc dầu Ngày Chúa đến đã được báo trước từ 2000 năm nay nhưng người ta vẫn không tin và vì không tin nên cứ mãi sống buông thả trong dục vọng “ Nhưng trong ngày Noe thể nào thì sự hiện đến của Con Người cũng thể ấy. Như trong ngày trước nước lụt, người ta ăn uống, cưới gả cho đến ngày Noe vào tàu vẫn không biết chi cả cho đến khi nước lụt ùa tới mà đùa đi hết thảy thì sự hiện đến của Con Người cũng vậy” Mt 24, 37 -39 . Không tin có Ngày Tận Thế nhưng ngày ấy vẫn đến như lời khẳng định của Chúa“ Trời đất sẽ qua đi nhưng lời Ta nói chẳng qua đâu” Mt 24, 35 . Ngày Chúa đến thật hết sức kinh hoàng cho những kẻ nào không tin và vì không tin nên không có sự chuẩn bị gì. Trái lại với những ai tin tưởng, đợi chờ thì đó lại là ngày hồng phúc. Điều này đã ứng với lời Chúa “ Vì hễ ai muốn cứu mạng sống mình thì phải mất. Còn ai vì cớ Ta mà mất mạng sống mình thì lại cứu được”. Thánh Faustina vì thực hiện ơn gọi làm ngôn sứ Thư Ký cho Chúa phải chịu biết bao đau khổ, tủi nhục và đã cứu không những linh hồn mình mà còn cho biết bao linh hồn khác. Chúa Giê Su nói với chị thánh Faustina“ Con sẽ chuẩn bị thế giới cho lần đến sau cùng của Cha NK 429 Còn Đức Mẹ nói Mẹ đã ban Đấng Cứu Độ cho thế giới. Còn con, con phải nói cho thế giới biết về lòng thương xót bao la của Người và chuẩn bị cho thế giới tiếp đón Người đến lần thứ hai. Người không đến trong tư cách Đấng Cứu Độ Nhân Lành nhưng trong tư cách Thẩm Phán Chí Công” NK 635 . Như đã nói, thời đại này con người đã mất đức tin và sự mất đức tin ấy là vì đã không tin sự hiện hữu của Thiên Chúa do Đức Ki Tô mạc khải “ Quả thật, Ta nói cùng các ngươi. Ai nghe lời Ta mà tin Đấng đã sai Ta thì có sự sống đời đời không bị luận phạt, song đã từ cõi chết bước vào cõi sống” Ga 5, 24 . Tin sự hiện hữu của Thiên Chúa sẽ được sống bởi vì Ngài chính là Sự Sống ở nơi mỗi người “ Thiên Chúa của Apraham, của Isaac và của Giacop. Ấy Ngài không phải là Thiên Chúa của kẻ chết nhưng là của kẻ sống, bởi vì ai nấy đều vì Ngài mà sống” Lc 20, 37 -38 . Tin Thiên Chúa Hằng Sống cũng là Đấng Giàu Lòng Thương Xót ở nơi mình thì đã vượt cõi chết để vào cõi sống. Chúa Giê Su kêu gọi Thánh Faustina làm ngôn sứ với mục đích để nhân loại có thể tin vào mạc khải của Ngài bằng cách vẽ Bức Ảnh Chúa Thương Xót với hàng chữ “ Lạy Chúa Giê Su, con tín thác vào Chúa”. Nghe theo Chúa Giê Su, chị thánh đã kể lại thị kiến với mẹ bề trên và cha linh hướng Cha Sopocko. Thoạt đầu vị linh mục này chưa tin hoàn toàn nhưng vì muốn xem ra như thế nào nên đã nhờ ông Eugene Kazimuerows, sống gần đó thực hiện. Chị Faustina đã được mẹ bề trên cho phép đến làm việc và hướng dẫn họa sĩ thực hiện. Sau khi nhận được thị kiến và Bức Ảnh được vẽ xong thì cũng là lúc các nữ tu trong dòng tỏ ra nghi ngờ và có cả những lăng mạ, cho Faustina là một thị nhân hoang tưởng, khùng điên. Một lần kia khi đến trình bày với một mẹ bề trên khác thì chị đã bị đuổi ra khỏi phòng với những lời nhiếc mắng thậm tệ “ Cái chị dở hơi, đồ thị kiến điên khùng, xéo ra khỏi cái phòng này ngay. Đừng có mà đứng đó nói vớ nói vẩn” Chị vội lui về phòng, lòng tràn ngập đắng cay, gục đầu trước tượng Thánh Giá, thở than với Chúa Lạy Chúa Giê Su, lạy Chúa Giê su con không thể tiếp tục được nữa. Chị ngã gục xuống đất vì sức nặng ấy nhưng đột nhiên nghe được tiếng Chúa “ Đừng sợ, Cha ở với con” và một ánh sáng soi chiếu cho tâm trí chị và chị đã hiểu rằng không nên đầu hàng trước những phiền sầu như thế ! Thử thách và vượt qua nó trong đau khổ là một hồng ân của Chúa như lời chị thánh đã viết trong Nhật Ký “ Đau khổ là một hồng ân trọng đại, qua đau khổ linh hồn sẽ được nên giống Đấng Cứu Độ; trong đau khổ Tình Yêu được tinh luyện. Đau khổ càng lớn lao, Tình Yêu càng tinh ròng” NK 57 . Yêu mến Thiên Chúa là giới răn hệ trọng nhất“ Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý chí mà yêu thương Chúa là Thiên Chúa ngươi. Ấy là điều răn lớn và đầu nhất” Mt 22, 37 . Những đòi hỏi này thật hết sức là khó nhưng đó lại là điều kiện bắt buộc cho những linh hồn hiến tế như chính chị thánh đã ước ao từ những ngày thơ ấu ! Gần hết năm đầu tiên trong giai đoạn Tập Viện, chị Faustina bắt đầu trải nghiệm một thử thách trong linh hồn quen được gọi là “ Đêm Giác Quan”. Thử thách này kéo dài trong sáu tháng trời. Trong thời gian ấy, chị không hề cảm nghiệm được niềm vui hoặc ơn an ủi nào trong khi cầu nguyện. Chị hầu như không thể nguyện ngắm và nỗi hoang mang sợ hãi như bao trùm lấy chị. Nhìn vào thẳm sâu linh hồn mình, chị chỉ thấy một nỗi khốn cùng thê thảm. Lúc ấy những khốn khó nội tâm lại chồng chất thêm vào những gian truân bên ngoài khiến chị thánh không biết đường nào mà lần ! Một hôm trong lúc sấp mình trước Nhan Thánh Chúa, chị Faustina bỗng có một ý nghĩ khủng khiếp là Thiên Chúa đã ruồng bỏ mình. Nỗi tuyệt vọng đầy ứ linh hồn, chị đã phải trải qua tình trạng khốn khổ của các linh hồn bị trầm luân. Dù trong tình trạng bi đát như thế, Faustina vẫn dục lòng tín thác vào Chúa nhưng điều ấy cũng chẳng giúp ích gì. Những nỗi khốn khổ ấy không những chỉ diễn ra ở nơi nội tâm mà còn phát lộ ra bên ngoài khiến mẹ bề trên có lần nói “ Này chị, trên đường đi của chị những đau khổ trồi lên từ lòng đất. Tôi nhìn chị như một nạn nhân bị đóng đinh. Nhưng tôi thấy Chúa Giê Su có nhúng tay trong vụ này. Chị hãy trung thành với Người” NK 149 . Quả như lời mẹ bề trên nói Chúa Giê Su…có nhúng tay trong vụ này. Thật vậy như Chúa đã nói “ Ai vì cớ ta mà mất mạng sống mình thì sẽ cứu được” và cái sự…cứu ở đây chính là phải bước đi trên con đường thập giá và chỉ trên con đường ấy, con người mới có thể được dẫn dắt đến với Đấng Hằng Sống ở nơi mình ! Cần bước đi trên Con Đường Thập Giá mới có thể đến với Đấng Hằng Sống. Tại sao ? Bởi vì đi trên con đường ấy tức là…Bỏ Mình có nghĩa không còn thấy có “ Cái Tôi”. Tuy nhiên bỏ được “ Cái Tôi Bản Ngã vẫn chưa phải là cứu cánh dù đó là đỉnh cao tột trên con đường Giác Ngộ. Về con đường Giác Ngộ này, thiền sư Nam Tuyền có đưa ra bài kệ “Đầu sào trăm thước vẫn đứng yên Tuy ngộ nhưng chưa rõ lý chân Đầu sào trăm thước thêm một bước Mười phương thế giới hiện toàn thân” Cứu cánh của Đạo Chúa chính là Thiên Chúa Tình Yêu 1Ga 4, 8 . Và để có thể đạt tới cứu cánh ấy thì cần phải trải qua đau khổ để mưu ích cho các linh hồn. Những sỉ nhục, dèm pha, nghi ngờ của chị em trong dòng không khỏi khiến chị Faustina đau khổ và thở than với Chúa nhưng Ngài nói “ Không phải con sống cho chị em nhưng là cho các linh hồn và các linh hồn sẽ được hưởng lợi từ những đau khổ của con. Việc đau khổ triền miên của con sẽ đem lại cho họ ánh sáng và sức mạnh để chấp nhận Thánh Ý Cha” Nk 67 . Với Chúa, đau khổ không những chỉ để sinh ích lợi cho các linh hồn mà còn để…đền thay tội lỗi của người khác. Chị thánh ghi lại trong Nhật Ký “ Hôm nay tôi rất muốn làm một Giờ Thánh trước Thánh Thể nhưng ý Chúa lại muốn khác. Vào lúc tám giờ tối, tôi phải chịu những cơn đau dữ dội đến nỗi phải đi nằm ngay lập tức. Tôi bị co giật, đau đớn suốt ba tiếng đồng hồ tức là đến mười một giờ đêm, không có thuốc thang nào công hiệu cho tôi cả, hễ nuốt vào thứ gì thì liền bị thổ ra thứ ấy. Chúa Giê Su đã cho tôi nhận thức rằng tôi được thông phần vào sự hấp hối trong Vườn Cây Dầu với Người bằng cách đó. Chính Chúa đã cho những cơn đau này xảy ra để tôi đền tạ vì những con trẻ đã bị giết trong bụng các bà mẹ độc dữ… …Tôi không biết có bao giờ còn phải chịu đau đớn như thế nữa không. Tôi xin phó mặc cho Thiên Chúa. Điều gì đẹp lòng Chúa thì Người gửi đến, ước chi nhờ những đau khổ này, tôi có thể cứu dù chỉ một con trẻ khỏi bị giết chết” NK 1276 . Một khi đã hiểu đau khổ có giá trị lớn lao như thế thì đau khổ không còn là đau khổ tức không còn sợ hãi như người đời “ Từ giây phút tôi yêu mến đau khổ thì nó không còn đau khổ đối với tôi nữa. Đau khổ là lương thực hàng ngày của linh hồn tôi” NK 276 . Yêu mến đau khổ, đối với người đời chẳng những là điều không sao hiểu nổi nhưng còn không thể chấp nhận. Thế nhưng trên con đường giải thoát thì chỉ có những hành vi như thế mới chứng tỏ Tình Yêu đối với Đấng Thiên Chúa là Tình Yêu “ Ôi, vĩ đại thay linh hồn giữa đau khổ vẫn trung thành với Thiên Chúa và thực thi Thánh Ý Người, vẫn kiên trì dù không được ủi an giữa phong ba bão tố rợn rùng vì Tình Yêu tinh ròng làm ngọt ngào cho kiếp phận của họ” NK 995 . Đau khổ hầu như là…phần số của các ngôn sứ bởi lẽ các ngài đã vâng theo lệnh truyền của Thiên Chúa rao truyền những chân lý mà thế gian khó thể chấp nhận. Với thánh Faustina cũng vậy khi rao truyền Lòng Thương Xót Chúa. Một lần kia Đức Mẹ hiện ra với dáng vẻ rất buồn phiền như muốn nói với Faustina điều gì đó. Sau đó Ngài nói “ Con sắp sửa phải trải qua những đau khổ do một cơn bệnh và các bác sĩ. Con cũng sẽ phải chịu đau khổ nhiều về Bức Ảnh nhưng con đừng sợ hãi gì cả”. Ngày hôm sau tôi ngã bệnh và rất đau đớn đúng như Mẹ Thiên Chúa đã tiên báo cho tôi. Nhưng linh hồn tôi đã sẵn sàng trước những đau khổ này. Đau khổ là bạn đồng hành thường xuyên của cuộc sống tôi” NK 316 . Chị thánh ngã bệnh và chịu đựng những cơn đau dữ dội nhưng tất cả là để kết hợp với Chúa Giê Su chịu đóng đinh“ Gần như suốt đêm, tôi phải chịu những cơn đau đớn dữ dội, dường như cả ruột gan đều đứt rời từng đoạn. Tôi thổ ra hết những thuốc men đã uống. Tôi chúc đầu ngược xuống đất bất tỉnh và chịu như thế một thời gian, đầu cứ chúc xuống. Khi tỉnh lại, tôi nhận ra cả thân mình đang đè xuống đầu và mặt những thức ói mửa đầy khắp người” NK 1613 . Những đau đớn về thể xác của thánh Faustina thật dữ dội. Tuy nhiên nếu chỉ xét về bệnh hoạn và đau đớn gây ra thì cũng chẳng có chi khác với người đời và người ta có khi còn phải chịu những cơn đau đớn ghê gớm và kéo dài nhiều ngày hơn. Cái khác ở đây ở chỗ sự đau đớn của ngài là để kết hợp với cuộc khổ nạn thập giá Chúa Giê Su hầu nài xin Lòng Thương Xót “ Hai ngày cuối cùng của dịp lễ hội, những đau đớn nơi thân xác tôi càng dữ dội. Tôi kết hợp mật thiết hơn với Đấng Cứu Độ đau khổ, nài xin Người thương xót toàn thế giới đang cuồng loạn trong sự tà vạy của nó. Suốt ngày tôi chịu đựng nỗi đau nhức nhối của mão gai. Khi nằm, tôi không thể đặt đầu lên gối được. Đến mười giờ những cơn đau dịu lại và tôi đã thiếp đi nhưng hôm sau tôi cảm thấy hết sức rã rời” NK 1649 . Trận chiến tâm linh đã được tiên bao từ buổi Sáng Thế giữa Người Nữ Maria và rắn Sa Tan phải chăng đã đến hồi kết thúc của nó. Thánh Faustina thuộc dòng dõi của Người Nữ ấy và ngài đã chiến đấu cách dũng mãnh, kiên cường “ Hôm nay, những đau khổ của tôi ngày càng gia tăng. Hơn nữa tôi còn cảm thấy những thương tích ở bàn tay, bàn chân và cạnh sườn. Tôi chịu đựng những nỗi đau này với lòng kiên nhẫn. Tôi cảm thấy cơn cuồng hận của kẻ thù các linh hồn Sa Tan nhưng hắn đã không thể chạm đến tôi” NK 1646 . Với Ơn Chúa, thánh Faustina đã anh dũng chiến đấu và ngài cũng ý thức cái chết đã gần kề “ Và mặc dù theo Thánh Ý Chúa, ôi, lạy Chúa cái chết sẽ chạm đến thân xác con nhưng con muốn sự hư nát này hãy đến càng sớm càng tốt, con sẽ vào cuộc sống trường sinh” NK 1393 . Ước vọng trường sinh của thánh Faustina cũng là của mỗi người. Thế nhưng ước vọng ấy chỉ có thể thành tựu khi chúng ta biết sẵn sàng tỉnh thức trong Ngày Chúa đến “Vậy nên các ngươi hãy sẵn sàng vì Con Người đến trong giờ các ngươi không ngờ” Mt 24, 44 ./. Phùng Văn Hóa

gia tri cua dau kho