sống lại trong mắt chỉ còn có ngươi
Giới thiệu. Giới thiệu. Thể Loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh, Cung Đình Cổ Trang, Công sủng Thụ. Mộc Ức Thiên hệ liệt. Tác giả: Song Bích. Thụy Bích một đời vì tình cảm dành cho Đông Vương Thiên Vũ quá lớn mà không thể buông bỏ, dù chỉ có thể lẳng lặng đứng nhìn từ xa y
Sống lại trong mắt chỉ còn có ngươi Cổ trang- trọng sinh Thụ kiếp trước trọng sinh (thụ bảo thế) giúp công lên ngôi hoàng đế. Thụ âm thầm yêu công từ nhỏ, khi công bảo trở thành vua sẽ đưa thụ lên
Sống Lại Trong Mắt Chỉ Còn Có Ngươi Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Thể Loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh, Cung Đình Cổ Trang, Công sủng Thụ. Mộc Ức Thiên hệ liệt.
Chương trước Chương tiếp. Khi mặt trời đã xuống núi, Xuân Nương mang bộ y phục mà Thụy Bích bận ngày hôm trước giặt sạch sẽ rồi xếp lại ngay ngắn, cùng với vài cánh hoa tử đằng và vài mẫu bánh mứt mang gói lại, nàng ngồi trên giường buồn rầu: " Chỉ vừa vui mừng không lâu lại sắp phải từ biệt, mẫu thân thật không đành lòng." " Mẫu thân."
Tức chết ta, thật là tức chết ta mà. Chạy trốn hắn mười mấy năm cuối cùng vẫn bại dưới tay hắn. Thụy Bích vừa ăn hết một miếng thịt thì một miếng cá lại vào chén, hết một miếng lại thêm một miếng đến khi bụng đã no căn vẫn không thể ngừng lại. Từ khi
Frau Sucht Mann Zum Heiraten In Berlin. Reads 1,714,875Votes 56,276Parts 36Complete, First published Apr 07, 2017Table of contentsFri, Apr 7, 2017Sat, Apr 8, 2017Sun, Apr 9, 2017Fri, Apr 14, 2017Sat, Apr 15, 2017Sun, Apr 16, 2017Mon, Apr 17, 2017Sun, Apr 23, 2017Tue, Apr 25, 2017Tue, Apr 25, 2017Fri, Apr 28, 2017Mon, May 1, 2017Tue, May 2, 2017Wed, May 3, 2017Fri, May 5, 2017Sun, May 7, 2017Mon, May 8, 2017Tue, May 9, 2017Fri, May 12, 2017Sat, May 13, 2017Mon, May 15, 2017Wed, May 17, 2017Sat, May 20, 2017Mon, May 22, 2017Wed, May 24, 2017Sat, May 27, 2017Mon, May 29, 2017Fri, Jun 2, 2017Mon, Jun 5, 2017Thu, Jun 8, 2017Sun, Jun 11, 2017Tue, Jun 13, 2017Sat, Jun 17, 2017Tue, Jun 20, 2017Fri, Jun 23, 2017Sun, Jun 25, 2017Thụy Bích một đời vì tình cảm dành cho Đông Vương Thiên Vũ quá lớn mà không thể buông bỏ, dù chỉ có thể lẳng lặng đứng nhìn từ xa cậu cũng cho rằng đó chính là hạnh phúc. Chính vì bản thân quá ngang bướng không buông tay đã hại Đông Vương mất hết tất cả bỏ mạng nơi ngục thẩm. Sống lại một đời Thụy Bích chọn cách bị người thù hận, ghét bỏ mà âm thầm giúp Thiên Vũ đi lên đế vị với mong ước cuối cùng sẽ được chết trong tay người mình yêu. Thiên Vũ sau khi tự tay giết chết người mà hắn căm hận nhất thì cũng là lúc hắn nhận ra đây là người hắn ngày đêm tìm kiếm và mong nhớ, cũng là người hắn yêu nhất " Một lần nữa, nếu ta cũng có thể một lần nữa làm lại từ đầu. Một đời này ta nhất định sẽ không phụ ngươi." Thiên Vũ sống lại một đời, mang tất cả yêu thường đều để trên người Thụy Bích, bù đắp lại hai kiếp tình mà cậu đã dành cho hắn. Mộc Ức Thiên hệ liệt Thể Loại Đam Mỹ, Trọng Sinh, Cung Đình Cổ Trang, Công sủng Thụ. Tác giả Song Bích. Xin tôn trọng công sức người viết và không mang đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của tác giả.39cổtrang
Tiếng sấm bên ngoài làm Linh Phi giật mình, y cuộn người trong chăn chỉ hé ra một khe hở để nhìn cơn mưa lớn đột nhiên đổ xuống " Trời mưa rồi?"Đã qua nửa đêm vẫn không thấy có người đến báo tin " Chẳng lẽ Thụy Bích xảy ra chuyện rồi?"" Ngươi lo lắng cái gì?"Kỳ Nguyên bình tĩnh ngồi đọc sách càng làm Linh Phi không vui " Hoàng thượng biết rõ đêm nay có chuyện lớn tại sao vẫn không muốn giúp họ chứ?"" Đây không phải là việc chúng ta nên xen vào."" Nhưng họ và chúng ta đã trở thành bằng hữu rồi không phải sao? Người nhất định không muốn cho Phi nhi đi giúp mọi người."" Ngươi tự lo cho bản thân mình chưa xong còn muốn giúp đỡ người khác?"" Nhưng mà hoàng thượng....!"" Nghe ta nói đây Phi nhi." Ném cuốn sách xuống giường, Kỳ Nguyên kéo ra chăn của Linh Phi rồi nằm đè lên người y " Ngoài ngươi ra tất cả những người còn lại đối với ta cũng đều như nhau cả thôi. Chúng sống chết đều không có can hệ đến ta."" Hoàng thượng."" Đây là Vương Lân, cho dù trong tình huống nào đi nữa cũng là điều tự nhiên phải xảy đến. Nếu muốn giúp một vị hoàng tử của nước khác lên ngôi hoàng đế, đối với ta chỉ cần một chiếu thư hắn lập tức có thể lên ngôi kế vị. Nhưng ngươi nghĩ vì sao tên tiểu tử đó chưa bao giờ mở miệng nhờ đến sự giúp đỡ của ta?"Linh Phi im lặng lắc đầu, hắn lại tiếp " Đó chính là sự tự tôn của hắn, nếu hắn không thể tự mình leo lên đó thì chẳng có nghĩa lý gì cả, ta cũng không muốn giúp một tên bất tài vô dụng.”" Phi nhi hiểu rồi."" Nếu đã hiểu rồi thì đừng nhắc lại chuyện này nữa."" Ân!" Linh Phi nghe lời gật đầu nhưng trong mắt vẫn chứa đầy nỗi bất xuống môi vật nhỏ, hắn thì thầm " Không cần lo, ta đã có hạ một ấn chú bảo hộ tạm thời trên người tên nhóc đó, bất cứ khi nào hắn gặp nguy hiểm Vân Ấn của ta sẽ tự phát ra."" Ân... hoàng thượng, cảm ơn người."" Không cần cảm ơn ta, ta làm vậy chỉ vì biết ngươi quan tâm y mà thôi."- -Tĩnh Thất không dám tin vào mắt mình, chỉ một khắc tưởng chừng lưỡi kiếm đâm xuyên qua Thụy Bích, thì giống như có một vật cản vô hình ngăn lại mà bị hất tung ra xa. Nhưng điều làm hắn lạnh người bây giờ lại chính là vị chủ tử của mình " Nhị hoàng tử!"" Ùm...!"Thấy người trong tay có động tĩnh Tĩnh Thất cúi đầu nhìn qua " Thụy Bích!"Thụy Bích bị tiếng ồn làm tỉnh giấc, y đưa tay dụi dụi mắt vẫn còn chưa thể mở ra " Đạica... sao huynh lại ở đây?"" Không có gì, ta đưa đệ ra ngoài."" Ngoài...?" Nghe trong giọng nói Tĩnh Thất có phần không đúng lắm, Thụy Bích hoàn toàn tỉnh ngủ, y xoay đầu nhìn thì dường như muốn chết điếng " Sao...sao lại!"" Đệ đừng nhìn!"" Thiên Vũ ca?" Hình ảnh đêm đó trở thành ký ức đáng sợ mà Thụy Bích cả đời cũng không thể nào quên đi hoàng tử hai bàn tay bị lưỡi kiếm ghim trên tường, hai tai bị cắt đi cùng những vết chém trên mặt và thân người trở thành một đống thịt bầy nhầy không còn nhìn ra hình dạng, không có bất cứ sự phản kháng nào hay nói đúng hơn là đã không còn hơi thở nữa, nhưng người kia vẫn không ngừng tay, hắn điên cuồng chém xuống giống như một con quỷ đói khát máu người." Đừng nhìn nữa Thụy Bích."Khắp nơi đều là máu, mùi tanh rợn người khiến buồn nôn, nhưng người làm sao vậy...Thiên Vũ ca? " Ngừng.....ngừng tay."" Thụy Bích!" Cho rằng tiểu đệ mình sẽ run sợ như thế nào nhưng Tĩnh Thất không ngờ y lại vung ra tay hắn muốn xuống giường." Người mau ngừng tay đi."Thiên Vũ vẫn không có bất cứ biểu hiện nào muốn ngừng lại, giống như ngoài việc chém giết đã không còn gì để hắn quan tâm Thất lo sợ Thụy Bích sẽ bị gây thương tích bèn nhanh chóng giữ y lại " Đừng tới gần, đệ có thể sẽ bị nhị hoàng tử.....!"" Đại ca... tại sao?" Thụy Bích không sợ, y không có thời gian để sợ hãi cả những gì y cảm thấy chỉ là đau, lòng mình rất đau, nước mắt cũng như vậy mà làm mờ đi hai mắt " Tại sao người không nghe thấy tiếng của ta chứ? Xin người ngừng lại đi."" Ngài ấy bây giờ không còn bình tĩnh nữa, nghe lời theo huynh ra ngoài trước."" Đệ không muốn."" Thụy Bích."" Đệ sẽ không đế người không thể là chính mình như vậy, không muốn." Thụy Bích chạy thật nhanh ôm chầm lấy bóng lưng lạnh lùng của người kia mà nức nở " Nhị hoàng tử, ngừng lại đi!"" Thụy Bích, tránh xa ngài ấy ra....!"" Người không thể như vậy đâu, Thụy nhi không muốn....!"Thiên Vũ chợt ngừng lại, hắn tức giận, hắn chỉ muốn sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào dám làm hại y còn sống sót trên đời. Ngày tháng đó,những ngày sống trong nỗi nhớ thương mà oán hận chính bản thân mình khi phải tự chấp nhận Mạn Hoa đã chết, Mạn hoa người hắn yêu nhất lại chính là Thụy Bích chết dưới kiếm của chính đã có lại người này, Thụy Bích đang trong vòng tay hắn, chính vì thế hắn sẽ không tha thứ cho bất cứ kẻ nào dám cướp y đi. Cơn ác mộng ngày đó, hắn vĩnh viễn không cho phép được tái hiện, hắn chỉ muốn chém giết mà thôi, nhưng tiếng gọi quen thuộc như kéo hắn về thực tại." Nhị hoàng tử!"" Thụy nhi?"" Ư...hức....người nghe Thụy nhi chứ? Xin hãy ngừng lại đi."Thiên Vũ lấy lại nhận thức, hắn đang làm gì vậy? Hắn để Thụy Bích nhìn thấy những điều đáng ghê sợ này " Thụy nhi!"Buông xuống kiếm Thiên Vũ muốn gỡ ra tay đang ôm cứng lấy mình từ phía sau mà trấn an thì chợt ngừng lại, bàn tay hắn vương đầy máu, cả người không chỗ nào không mang mùi tanh tưởi, bây giờ hắn có thể chạm vào Thụy Bích sao? Hắn không muốn vấy bẩn y " Tĩnh Thất."" Nhị hoàng tử?"" Đưa Thụy Bích ra ngoài."" Vâng!" Tĩnh Thất lại gần muốn kéo đệ đệ mình ra " Thụy Bích đi thôi, nhị hoàng tử không sao rồi."" Không muốn!"" Thụy Bích."Thụy Bích liều mạng lắc đầu, tay vẫn ôm cứng không buông " Đệ không đi đâu hết, đệ chỉ muốn nhị hoàng tử giống như thường ngày thôi...hức...hức!"" Thụy nhi đừng ngang bướng, ta không gì nữa. Nghe lời đại ca ngươi, ta sẽ tới nhanh thôi."" Không... người nói gì Thụy nhi cũng sẽ không đi. Nếu người không chịu nhìn Thụy nhi ta sẽ không đi đâu cả."" Hức...hu..!"Một hồi im lặng Thiên Vũ nhẹ gỡ ra tay Thụy Bích rồi xoay người ngồi xuống " Nhìn đi Thụy nhi, đây là lý do tại sao ta không muốn ngươi ở lại."" Người..."" Ngươi xem, có phải ta đã dọa ngươi sợ rồi? Ta không muốn Thụy nhi sợ hãi và nhìn ta như một con ác thú, ngươi hiểu không?"Thụy Bích vẫn không ngừng khóc, tay y run run đưa lên lau đi đầy những vết máu trên gương mặt băng lạnh " Thụy nhi không sợ, người chính là Thiên Vũ ca."" Cho dù người là thế nào đi nữa Thụy nhi tuyệt đối không sợ hãi người. Cho dù là phải chết dưới tay nhị hoàng tử Thụy Bích cũng....!"" Đừng nói nữa!" Thiên Vũ nói lớn chặn lại câu nói của Thụy Bích." Nhị hoàng tử."Ôm tiểu bảo bối vào lòng hắn nhỏ giọng " Đừng bao giờ nói những lời như vậy nữa."Chết dưới tay ta sao? Thụy Bích, đừng rời xa ta nữa " Xin lỗi!"
" Thụy Bích ngươi điên rồi sao? Mau bỏ thứ đó xuống."Thiên Uy vừa nói vừa bước tới muốn ngăn lại y liền la lên " Đừng có bước đến gần ta, nếu không..."Thiên Uy lập tức ngừng lại không tiến tới, hắn không nghĩ Thụy Bích sẽ làm chuyện như vậy " Ta không bước tới, ngươi cũng đừng làm bậy."" Công tử, ngươi đừng tự làm mình bị thương."Không để ý tới Minh Tô lo lắng cho mình, Thụy Bích vẫn nhìn thẳng Thiên Uy " Ngươi muốn bắt ta cũng được, nhưng tuyệt đối không được làm hại bất cứ ai ở Tần Di cung."Thụy Bích lớn tiếng " Tứ hoàng tử, ta không phải là kẻ ham sống sợ chết đâu. Ta nói được thì sẽ làm được."Nhìn máu đã theo cổ Thụy Bích chảy xuống một đường, Thiên Uy siết nắm tay đến rỉ máu " Được, ta hứa với ngươi."" Nói lời giữ lấy lời."" Ta chưa từng nói mà không giữ lời."Thụy Bích quay đầu hướng Tiêu Lũy " Hãy đưa Minh Tô tỷ tỷ và Trung công công rời khỏi đây. Bây giờ vẫn còn kịp để cứu sống Trung công công."" Vậy còn công tử."" Mặc kệ ta, ta biết tự lo cho mình. Mọi người nhất định phải sống."" Không thể được, Vương gia đã giao cho thầnnhiệm vụ bảo vệ công tử nếu bây giờ thân để người ở lại thần sẽ không còn mặt mũi ăn nói với vương gia."" Tiêu Lũy." Thụy Bích lớn tiếng " Cho dù bây giờ ta cùng ngươi rời khỏi cũng chỉ trở thành gánh nặng của các ngươi mà thôi." Nếu y cùng đi Thiên Uy chắc chắn sẽ cho người đuổi theo, tới lúc đó là ai cũng không thể chạy thoát." Nhưng..."" Ngươi không nghe lời của ta?"Tiêu Lũy khó xử không biết phải làm thế nào, cuối cùng trước mắt vẫn phải nghe theo Thụy Bích, hắn đi lại vác lên Trung Viên đã không còn ý thức mới nói với Minh Tô " Đi thôi."" Thụy Bích công tử!" Minh Tô ngập ngừng nói với Thụy Bích " Công tử nhất định không được làm điều gì tổn hại đến bản thân, người phải tin tưởng Vương gia."" Đi đi." Quân lính bên ngoài rẻ làm hai tạo thành một đường trống để Tiêu Lũy, Minh Tô đưa cả Trung Viên rời khỏi, Thụy Bích nhìn theo chỉ mong họ an toàn rời Uy không cho người đuổi theo chỉ im lặng cùng Thụy Bích đứng đó một khoảng thời gian dài không ai chịu nhường bước. Thấy y cả người run lên, bờ môi cũng có phần tím tái vẫn nhất định không buông mảnh vỡ trên tay xuống hắn mới chủ động lên tiếng" Thụy Bích, người hiện tại chắc hẳn cũng đãan toàn thoát ra ngoài. Ngươi có thể bỏ thứ đó xuống được rồi chứ?"" Ta... vẫn còn có chuyện muốn hỏi ngươi."" Nói đi, ta sẵn lòng trả lời." Hắn bình Bích ngập ngừng, y đang vô cùng hoangmang và lo sợ " Đông vương điện hạ và Tĩnh Thất hộ vệ... họ bây giờ thế nào rồi?"" An tâm đi hắn vẫn chưa chết, nhị ca tuy mang trọng tội nhưng phụ hoàng vẫn chưa giết hắn. Người hiện tại đã bị nhốt vào đại lao chờ ngày xét xử."" Người vẫn bình an!" Thụy Bích nghe Thiên Uy nói trong lòng mới nhẹ bớt mà thở phào " Vậy còn..."" Tĩnh Thất hộ vệ không chịu bỏ cuộc, nóng lòng muốn cứu người mới xông ra ngoài phá vòng vây để cứu Thiên Vũ. Trong lúc hỗn loạn đã bị dồn vào nghi phòng ở Thiết Dương phủ."Thiên Uy cao giọng " Hắn là một vị tướng tài ba đáng tiếc theo lầm chủ, phòng hậu quả ta đã cho người thiêu rụi nghi phòng, hắn không còn cơ hội sống sót."" Chết rồi?" Thụy Bích nghẹn từng lời " Tĩnh Thất chết rồi… huynh ấy chết rồi?"" Thụy Bích."" Ngươi giết huynh ấy rồi?" Thụy Bích bất giác không thể ngăn được nước mắt rơi đau đớn lúc này còn gấp trăm ngàn lần nỗi đau thể xác, y cười chua sót " là ngươi giết huynh ấy... ta hận... A!"Từ sau có người thừa lúc Thụy Bích không đề phòng nhanh như chớp nắm cổ tay y, mảnh vỡ trên tay cũng theo đó mà rơi xuống." Thụy Bích!"" Hoàng Duy?" Nhìn rõ người kia Thụy Bích vùng vẫy muốn thoát ra khỏi hắn " Buông ta ra, ta hận tất cả các ngươi. Các ngươi giết cả ta luôn đi..."" Thụy Bích ngươi bình tĩnh lại trước đi, nghe ta nói đã."" Ta không muốn nghe, ta không muốn nhìn thấy ai trong các ngươi... ta... " Thụy Bích đột nhiên cảm thấy khung cảnh trước mắt trở nên mờ ảo rồi không còn biết gì Duy là muốn cứu người, sợ Thụy Bích sẽ tự gây hại cho mình mới lén từ sau áp chế không ngờ khiến y kích động như vậy. Thụy Bích đột nhiên ngã xuống hắn vừa đỡ lấy ythì Thiên Uy đã đi tới bế lại người trên tay " Tứ hoàng tử."" Lập tức cho gọi thái y."" Thần tuân lệnh!"Sau khi Hà thái y được gọi vào cung xem qua cho Thụy Bích mới đi ra cúi đầu trước mặt Thiên Uy " Tứ hoàng tử."" Thế nào rồi, y không sao chứ?"" Xin tứ hoàng tử không cần phải lo lắng. Vị công tử này chỉ là do mệt mỏi, kiệt sức lại thêm thương tâm quá độ mới ngất đi mà thôi, ngoài vết thương ở cổ thì tất cả đều không có gì đáng ngại."Thiên Uy cũng không có nói thêm chỉ im lặng nhìn Thụy Bích trên giường, lão thái y không biết phải làm gì thì Hoàng Duy lên tiếng " Phiền thái y kê vài đơn thuốc an thần cho y."" Thần lập tức làm ngay."Hà thái y đi rồi Hoàng Duy lắc đầu xem Thiên Uy vẫn cứ mãi ở đó mới thở dài ra lệnh cho tất cả cung nữ rời khỏi, xong cũng tự mình tránh Uy mãi vẫn không hiểu, hắn tại sao vẫn cứ vì người này mà không thể dứt khoát. Hắnchỉ biết nhìn thấy y có thương tổn thì bản thân không thể ra tay, hắn rõ ràng vô cùng tức giận khi y dùng mạng mình uy hiếp Uy ngồi xuống bên giường dùng tay lau đi nước mắt còn đọng trên mi mắt Thụy Bích " Ta là kẻ làm việc lớn, tuyệt đối không thể để người có thể gây ảnh hưởng tới mình tiếp tục sống. Ta biết rõ ngươi mới chính là mối nguy hại lớn nhất, ngươi là hậu họa ta phải giết ngươi nhưng ta không thể."Hắn nghiến răng " Nếu không thể giết ngươi ta sẽ khiến ngươi trở thành người của ta, chỉ cần Thiên Vũ chết đi thì ngươi sẽ chỉ có thể vĩnh viễn ở bên cạnh ta mà thôi." Thiên Uy nhẹ cúi người hôn lên trán Thụy Bích " Cho dù ngươi có hận ta oán ta, chỉ cần ngươi mãi mãikhông thể chạy thoát khỏi ta thì có phải trói ngươi lại nhốt ở đây ta vẫn sẽ làm."Quan Chân tựa lưng sau vách tường lặng người nhìn vị hoàng tử đang mù quáng vì tình,nàng từ khi gặp hắn đã biết rằng mình không có cách nào không đem lòng yêu hắn, nhưng tình yêu của nàng không giống Uy một khi yêu thì cho dù có phải phá vỡ người đó từ tận tâm hồn cũng phải khiến y trở thành của mình " Tứ hoàng tử."- -" Ầm ầm." Tiếng đập cửa lớn giữa đêm khuya làm đánh thức toàn bộ người trong phủ học sĩ " Có chuyện gì vậy, là ai làm ồn vào giờ này chứ?"" Mở cửa, mở cửa đi."Gia đinh trong phủ vừa định mở cửa thì cùng lúc đó Hạ Uyên cũng vì bị phá giấc ngủ mà tức giận cầm theo roi da đùng đùng phóng ra mở cửa " Lũ các ngươi là ai? Đêm khuya còn muốn đến phủ bản tiểu thư gây sự, đừng có trách ta không nương tay."" Là ta, mau cứu người đi."Nhìn một nam một nữ còn vác theo kẻ bị thương người đầy máu Hạ Uyên ngạc nhiên tròn mắt " Tiêu Lũy?"
Thể Loại Đam Mỹ, Trọng Sinh, Cung Đình Cổ Trang, Công sủng Thụ. Mộc Ức Thiên hệ liệt. Tác giả Song Bích Thụy Bích một đời vì tình cảm dành cho Đông Vương Thiên Vũ quá lớn mà không thể buông bỏ, dù chỉ có thể lẳng lặng đứng nhìn từ xa y cũng cho rằng đó chính là hạnh phúc. Chính vì bản thân quá ngang bướng không buông tay đã hại Đông Vương mất hết tất cả bỏ mạng nơi ngục tối. Sống lại một đời Thụy Bích chọn cách bị người thù hận, ghét bỏ mà âm thầm giúp Thiên Vũ đi lên đế vị với mong ước cuối cùng sẽ được chết trong tay người mình yêu. Thiên Vũ sau khi tự tay giết chết người mà hắn căm hận nhất thì cũng là lúc hắn nhận ra đây là người hắn ngày đêm tìm kiếm và mong nhớ, cũng là người hắn yêu nhất " Một lần nữa, nếu ta cũng có thể một lần nữa làm lại từ đầu. Một đời này ta nhất định sẽ không phụ ngươi." Thiên Vũ sống lại một đời, mang tất cả yêu thương đều để trên người Thụy Bích, bù đắp lại hai kiếp tình mà y đã dành cho này do Song Bích cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon
Nỗi đau mất con2 tuổi, bé Lê Nguyễn Bảo An trú thôn Mỹ Hoà, xã Điền Lộc, huyện Phong Điền, Thừa Thiên Huế vẫn chưa biết đi, chưa biết nói, ngồi trên giường bệnh quấy khóc vì những cơn đau liên tiếp hành hạ. Rồi dường như đuối sức, đứa trẻ lả dần, ngủ gật gù trong vòng tay người Đào bên con traiĐưa bàn tay rám nắng, chai sạm nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt còn vương lại trên khuôn mặt con trai, chị Nguyễn Thị Đào 43 tuổi, mẹ của cháu An đau đớn chia sẻ về thảm cảnh gia An được chẩn đoán mắc bệnh Suy giảm miễn dịch bẩm sinh."Tôi từng trải qua 2 lần mất con khi chúng vừa lên 4, lên 5 tuổi vì căn bệnh Suy giảm miễn dịch bẩm sinh. Nỗi đau chưa kịp nguôi thì giờ phải sống trong lo sợ khi sự sống của đứa con còn lại bị đe doạ vì cùng chung căn bệnh quái ác này. Nhìn con héo hon từng ngày mà tôi đành bất lực. Nếu như một ngày nào đó con cũng rời bỏ cuộc đời này thì tôi biết sống thế nào đây?", chị Đào ôm con khóc tuổi, bé An chỉ nặng 8kg, chưa biết đi, chưa biết chồng chị Đào sinh được 4 đứa con 1 gái, 3 trai thì chỉ duy nhất con gái đầu 15 tuổi may mắn bình thường, khoẻ mạnh. 3 đứa con trai thì 2 đứa chết yểu vì căn bệnh Suy giảm miễn dịch bẩm sinh. Đứa còn lại đang từng ngày giành giật sự sống vì cùng chung căn bệnh quái trai thứ 2 của chị là Lê Ngọc Khánh sinh ra cũng khoẻ mạnh như bao đứa trẻ khác. Đến 1 tuổi thì có những biểu hiện như mệt mỏi, khó thở, xuất huyết ngoài da, chảy máu mũi. Vợ chồng chị đưa con đi khám thì được kết luận mắc bệnh Suy giảm miễn dịch bẩm sinh. Nằm viện được 4 năm thì bé Khánh qua Đào cho biết, 2 con trai của chị đều mất khi vừa lên 4, lên 5 tuổi cũng vì căn bệnh Suy giảm miễn dịch bẩm năm sau, chị Đào sinh bé Lê Ngọc Bảo. Thế nhưng, khi bé Bảo được 11 tháng tuổi thì xuất hiện những dấu hiệu bất thường như anh trai xấu số. Linh tính của người mẹ, chị Đào ôm con đi viện thì một lần nữa như sét đánh ngang tai khi con được kết luận cùng chung căn bệnh quái ác trên. Điều trị được 3 năm, bệnh viện trả bé Bảo về vì không còn khả năng cứu chữa."Ngày bác sĩ trả con về, tôi đã quỳ xuống cầu xin cứu lấy con. Mất đi một đứa tôi đã đau đớn lắm, tôi không thể mất con thêm nữa. Nhưng rồi, con cũng rời bỏ gia đình mà ra đi khi vừa lên 4 tuổi", chị Đào đau đớn nhớ ám ảnh, day dứt về 2 đứa con xấu số nên khi bé An chào đời, vợ chồng chị Đào chỉ hi vọng con khoẻ mạnh, là niềm an ủi cho gia đình. Nhưng rồi, hi vọng cuối cùng vụt tắt khi bé An vừa được 5 tháng tuổi đã có những dấu hiệu như 2 người anh khi phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo, bé An được nhập viện điều trị. Vì không có sức đề kháng nên cháu bé thường xuất huyết ngoài da, chảy máu mũi, máu miệng, viêm phổi nặng, nấm lưỡi...Khẩn cầu của người mẹChia sẻ về hoàn cảnh gia đình chị Đào, ông Võ Uỳnh - Trưởng thôn Mỹ Hoà xã Điền Lộc - cho biết, bệnh tật bủa vây khiến gia đình chị Đào lâm vào cảnh vô cùng khó khăn. Chị Đào quanh năm ôm con nằm viện, không thể làm gì kiếm thu Lê Trung Phước 43 tuổi, chồng chị Đào là lao động chính và duy nhất trong gia đình nhưng không có việc làm ổn định, quanh năm đi phụ hồ. Tiền công ít ỏi chắt góp hàng ngày dồn hết điều trị cho con. Nợ nần chồng chất. Nhà cửa thì tạm bợ, che bạt xung quanh. Vì quá khó khăn nên con gái lớn 15 tuổi cũng phải bỏ học từ khi vừa hết lớp 5. Giờ sự sống của cháu bé còn lại đang bị đe doạ nhưng không tiền cứu nhà tạm bợ của gia đình chị Đào được bao quanh bằng những tấm bạt."Bình quân cứ 3 tuần đến q tháng, con phải truyền 2 lọ tăng sức đề kháng, giá 6,3 triệu đồng/lọ. Thuốc nấm lưỡi phải đặt từ Hà Nội về, đều đặn mỗi ngày uống 2 viên, giá đồng/viên. Chỉ tính riêng 2 loại thuốc này mỗi tháng đã hết trên 20 triệu đồng. Đó là chưa kể các chi phí phát sinh, ăn uống, sinh có tiền điều trị cho con suốt thời gian qua, vợ chồng tôi đã vay mượn trên 300 triệu đồng rồi. Giờ sức cùng lực kiệt, tôi biết bấu víu vào đâu để tiếp tục cứu chữa cho con?", anh Phước thở quân mỗi tháng tính riêng tiền thuốc của bé An đã hết trên 20 triệu có tiền mua cơm, bữa sáng chị Đào nhịn đói. Hôm nào có cơm từ thiện thì chị mới được ăn no, ăn ngon vì có thêm miếng thịt, con cá. Thế nhưng, mỗi suất như vậy chị không dám ăn hết mà chia làm 2 bữa trưa, tối. Những hôm không có cơm từ thiện, chị Đào được y, bác sĩ, người nhà các bệnh nhi cùng điều trị tại viện cho gói mì tôm, bát cơm, cái bánh mì, bánh tét… qua bữa. Hoàn cảnh của chị được sự đồng cảm của rất nhiều người ở viện, ai cũng xót thường, giúp đỡ nhưng chỉ được phần lần mất con như cú sốc lớn khiến chị Đào ngã quỵ nhưng vẫn gắng ngượng để giành giật sự sống cho đứa còn lại cùng chung căn bệnh quái tháng nay, sức đề kháng quá yếu, bé An được tách biệt một phòng riêng nhằm tránh lây nhiễm các bệnh khác. Căn bệnh biến chứng khiến cơ thể non yếu của bé An cùng lúc phải gánh chịu nhiều bệnh khác nhau, không thể ăn uống, gào khóc suốt ngày đêm. Chỉ những khi đứa trẻ ngủ mới có được những giây phút bình yên. Bác sĩ cho biết, bệnh của bé An chỉ có cách duy nhất là ghép tuỷ, chi phí hơn 1 tỷ đồng. Nhà khó khăn, số tiền quá lớn, vợ chồng chị Đào chỉ biết bất lực, cầu mong một phép những lúc đi ngủ, bé An mới có được những giây phút bình yên ngắn ngủi."Tôi mất đi 2 đứa con đã đau đớn lắm rồi. Nếu đứa còn lại có mệnh hệ gì, tôi biết phải sống thế nào đây? Cúi xin mọi người thương cảm cứu lấy con, cho con cơ hội sống", chị Đào khẩn tay mẹ con người phụ nữ bất hạnh, ngước nhìn lại vẫn thấy chị ngồi đó, ôm con trai vào lòng thì thầm động viên trong nước mắt "Mạnh mẽ lên con trai của mẹ nhé. Mẹ không cho phép con bỏ cuộc dễ dàng thế này được. Để cứu con, mẹ sẵn sàng quỳ lạy cả thế giới".Mọi giúp đỡ cho bé An xin gửi về địa chỉ bé Lê Nguyễn Bảo An, phòng 400, tầng 4, khoa Nhi, Bệnh viện Trung ương qua STK của chị Nguyễn Thị Đào mẹ bé An 4001205207366, ngân hàng Agribank. ĐT
sống lại trong mắt chỉ còn có ngươi